Nghiên cứu nội dung Dự thảo các văn kiện của BCH Trung ương (khóa XI) trình Đại hội XII của Đảng tôi nhận thấy thực hiện mục tiêu đến năm 2020, nước ta phát triển kinh tế nhanh, bền vững, xây dựng nền tảng để sớm đưa nước ta cơ bản trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại sẽ có nhiều khó khăn, thách thức lớn hơn giai đoạn trước. Trách nhiệm của Đảng không chỉ đề ra đường lối, mục tiêu đúng đắn mà còn phải hiện thực hóa. Đó là nhiệm vụ của của các tổ chức cơ sở đảng và đội ngũ đảng viên đang hằng ngày, hằng giờ đóng góp vào sự phát triển chung của đất nước ngay tại nơi làm việc, nơi mình đang sinh sống.
Trong Dự thảo văn kiện trình Đại hội XII của Đảng nhấn mạnh những hạn chế, bất cập nhưng kết quả khắc phục chưa rõ nét. Đó là tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên và tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí… vi phạm chính sách, pháp luật của cán bộ, đảng viên chưa được ngăn chặn và đẩy lùi ngay tại mỗi địa phương, đơn vị. Tôi là người đã có nhiều năm làm công tác đảng ở một cơ quan, sau này tôi đã chuyển vùng công tác về học viện khu vực và thường xuyên tham gia sinh hoạt tại chi bộ tổ dân phố nơi cư trú, tôi nhận thấy rằng, một trong những nguyên nhân rất quan trọng là công tác xây dựng đảng ở cấp cơ sở, bắt đầu từ chi bộ, đảng viên còn nhiều điểm yếu kém. Tôi xin có một số ý kiến đề xuất như sau:
Một là, cần đổi mới nội dung và phương pháp hoạt động của tổ chức cơ sở đảng và chi bộ đáp ứng nhiệm vụ trong tình hình mới. Sau gần 30 năm thực hiện công cuộc đổi mới đất nước, công tác đảng ở cơ sở còn rất thụ động, chung chung. Phần lớn nội dung sinh hoạt ở chi bộ là thông báo lại các nội dung của cấp trên hoặc công tác của chính quyền, không cụ thể hóa được nhiệm vụ của cấp mình một cách cụ thể, sát thực, lại càng ít khi kiểm điểm vai trò trách nhiệm của cán bộ, đảng viên trước những gì đang xảy ra, diễn ra tại địa phương, đơn vị. Thực trạng này kéo dài đã làm giảm tính chiến đấu, tự phê bình và phê bình ở cấp cơ sở.
Hai là,đổi mới phân loại đảng viên, tổ chức đảng và công tác thi đua, khen thưởng để thực chất hơn. Thí dụ, có nên quy định tổ chức đảng phải có tỷ lệ đảng viên loại tốt cao, không có vụ việc lình xình nổi cộm thì mới công nhận chi bộ, đảng bộ đạt tiêu chí trong sạch, vững mạnh. Những quy định này vô hình trung làm cho các chi bộ coi nhẹ việc phê bình, tự phê bình khi xếp loại, thậm chí che giấu sai phạm. Do vậy mới có tình trạng có đơn vị lâu nay vẫn được đánh giá tốt, thậm chí còn tuyên dương, khen thưởng, bỗng dưng có khuyết điểm thậm chí rất nghiêm trọng. Việc phân loại đảng viên cũng cần có sự sàng lọc, thực chất, không nên để trong Đảng có đảng viên “trung bình” kéo dài.
Ba là, công tác kiểm tra, giám sát cần coi trọng kênh điều tra, thăm dò dư luận, nắm bắt tâm tư, nguyện vọng của đảng viên và quần chúng ở địa phương, đơn vị. Thí dụ nơi nào cũng lập ra bộ phận “một cửa” để giải quyết công việc cho người dân có lịch trình cụ thể, nhưng thực tế rất ít nơi đạt mục đích đã đề ra.
ThS. Trần Cao Anh
Học viện Chính trị khu vực III